Tôi đâu có yêu anh vì ngoại hình. Không phải anh xấu hay thấp, chỉ là tôi xinh và cao. So với những người đàn ông khác, anh đã ăn đứt họ rồi. Nên tôi tự hào về chồng mình, tôi yêu anh vì nhiều thứ khác trong tâm hồn anh, điều này chắc chắn người ngoài nhìn không
Tôi có chồng, chồng tôi là người đàn ông chững chạc, hơn tôi 5 tuổi. Từ ngày yêu nhau, anh đã luôn cưng chiều tôi, tốt với tôi, làm mọi việc để tôi vui. Tôi yêu anh vì sự chân thành, thẳng thắn và hết sức giản dị. Tôi muốn lấy người như anh, có chí làm ăn hơn là một chàng trai giàu có, của cải đầy mình. Dù với tôi, việc lấy người giàu không phải là khó. Anh cũng yêu tôi một phần vì tôi dịu dàng, xinh xắn, phần nhiều hơn vì tôi hợp tính anh. Chúng tôi lấy nhau được 3 năm, cuốc sống hạnh phúc, không quá giàu có cũng chẳng phải nghèo nàn.
Về hình thức, anh kém tôi, bạn bè thường nói với anh như vậy. Ai cũng bảo tôi xinh gái, lại dáng dấp đẹp miễn chê. Đàn ông nhìn tôi mê muội, nhiều người theo đuổi tôi ngay cả khi họ biết tôi đã có chồng.
Tôi ăn diện, theo nhiều người thì thế nhưng với tôi không phải vậy. Chỉ là người làm công sở phải ăn mặc cho lịch sự, hơn nữa ngoại hình của tôi cũng ‘ăn’ quần áo, nên họ nghĩ tôi sành điệu, có chồng mà còn lòe loẹt ăn chơi. Tôi cũng tặc lưỡi mặc kệ vì ở đời biết đâu mà chiều, mình thế này chắc gì người ta đã ưng, thế kia thì người ta khó chịu. Lắm kẻ ghen ăn tức ở thì mặc thôi. Tôi cứ sống theo ý mình, miễn lương tâm không hổ thẹn là được.
Nhiều lúc tôi hiểu anh ngại ngùng ánh mắt dò xét của người khác, họ cho rằng, tại sao một người con gái đẹp thế kia lại lấy một người chồng thấp và thua kém nhiều về ngoại hình. Tôi không để ý chuyện đó và thường dùng mọi cách làm anh quên đi cảm giác tự ti ấy. Tôi đâu có yêu anh vì ngoại hình. Không phải anh xấu hay thấp, chỉ là tôi xinh và cao. So với những người đàn ông khác, anh đã ăn đứt họ rồi. Nên tôi tự hào về chồng mình, tôi yêu anh vì nhiều thứ khác trong tâm hồn anh, điều này chắc chắn người ngoài nhìn không ra.
Mỗi lần người ta đồn tôi ngoại tình, chồng tôi lại tím tái mặt mày. Những lời nói độc địa của hàng xóm khiến cuộc sống vợ chồng tôi trở nên căng thẳng. Họ nghĩ, một người phụ nữ đẹp, lại ăn diện như tôi tội gì cứ quấn lấy người chồng ấy, chắc chắn là tôi có bồ, mà không những là bồ còn là bồ đại gia. Ngay bản thân tôi còn không biết điều đó, tại sao họ lại trả lời giúp tôi? Tôi buồn lắm nhưng không muốn nói điều gì. Chồng tôi cũng vì điều tiếng mà chán nản suy sụp tinh thần.
Tôi bắt đầu thay đổi con người mình, ngày ngày đi làm về sớm, nấu ăn cho chồng. Thi thoảng hai vợ chồng cùng nhau đi dạo phố, mua cho chồng những bộ quần áo mới hơn, hợp với phong cách hơn, bắt chồng thay đổi cách ăn mặc. Những cuộc vui chơi cùng bạn bè tôi đều đi cùng chồng để bạn bè tôi được gặp gỡ và biết nhiều hơn về anh. Chồng bắt đầu xóa được cảm giác mặc cảm hơn và cũng không còn buồn về những lời dị nghị nữa. Tôi cũng nói với chồng rất nhiều về chuyện thiên hạ, không nên nghe người ngoài mà ảnh hưởng cuộc sống của mình. Sự tận tình chu đáo của tôi dần khiến chồng lấy lại được niềm tin ở bản thân mình. Tôi mặc kệ điều tiếng, mặc kệ hàng xóm soi mói. Với tôi, anh là niềm tự hào, là người chồng tôi chọn và yêu thương suốt đời.
Tại sao người ta cứ nghĩ, vợ xinh chồng xấu thì không thật sự có tình yêu? Tôi yêu anh đâu phải vì ngoại hình, tình yêu nào có thể lý giải thành lời? Tôi có chồng sao phải ngoại tình cơ chứ?
Chú ý: Trên đây là những chia xẻ thẳng thắn của người phụ nữ trong câu chuyện, hãy gọi đến tổng đài tư vấn sức khỏe, tâm lý 19006237 chúng tôi luôn sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ cùng bạn.